
Đưa tay hái một chùm sầu
Ngồi trông nắng rụng phai màu xuýt xoa
Gió cuộn áo mây xẻ tà
Sông đưa sóng tiển đò xa cuối làng
Âm thanh quê rủ mơ màng
Thân thương ai đó cười vang vọng về
Đuổi theo từ chốn sơn khê
Ngất ngây du lãng thu về ghé đâu
Tiếng gù treo ở chuồng câu
Trời thần tiên trải mút mầu xanh lơ
Chung chiêng vướng lại thành thơ
Vàng pha chiếc lá trên hờ hững nương
Cây nghiêng bóng lắc lay vườn
Lọt tay kẻ nắng kéo vương vấn vào
Sợi đàn rót tiếng chậm mau
Núp trong bóng mát vòng rào lặng im
Từ mây mưa nối sợi tìm
Xua tan cái nóng lim dim ngủ ngày...
thẩmthyphượng
NGÀY VU VƠ
Bến sông ngày ấy còn màu áo xưa
Nón nghiêng tiễn bóng chiều tà
Hoàng hôn trải lẹ về qua cầu làng
Bước chân chầm chậm bên nàng
Bâng quơ cười nói mênh mang trời tình
Tóc bay quyện má hường xinh
Hương lòng dào dạt, in hình mắt sâu
Ý đầy không tả tròn câu
Phơi trên mặt nước loang mầu phôi pha
Những ngày không định dần xa
Xóm làng còn đó, ngọc ngà dáng thương
Đôi lời còn vướng sau vườn
Nắng mưa tan tác sao vương vấn vào
Gío lùa giậu trước lao xao
Giật mình thức tỉnh, ngọt ngào lặng im
Thẩn thơ có lúc đi tìm
Bóng người dĩ vãng lim dim níu ngày.
hoanghoon
Ly hương lạc nhớ nhung sầu
Vàng rơi bứt lá thương màu tím xưa
Bâng khuâng ngắm áo xẻ tà
Người dưng duyên dáng thuở qua chung làng
Nắng rơi hôn mái tóc nàng
Ngập ngừng anh với lan man cõi tình
Vườn ai cánh bướm vòng xinh
Thoáng như duyên với gập gình đậm sâu
Bông vàng lúa uốn móc câu
Cốm sen thơm lựng xanh mầu hương pha
Trách người nở bỏ đi xa
Bóng dừa chảy tóc mượt mà miền thương
Bướm còn qua dậu sau vườn
Chuồn say giởn nắng bên mương ao bèo
Bơ thờ ngõ trúc xanh xao
Sầu trưa dáng liễu gầy hao tiếng bìm
“Tìm người như thể tìm chim”
Mùa thu trở lại im lìm nắng phai...
thẩmthyphượng