Gấp trang giấy trắng ngập ngừng vắng không
Đôi con bướm trắng bay vòng
Tầng cao chim hót đóa hồng ngây say
Mai đây con sáo xa bầy
Trần gian để lại chút mây gió lùa
Rêu in loãng dấu chân xưa
Biết ai lấy một người đưa tiển người
Có ai mĩm chút miệng cười
Hiểu chăng nước mắt, đổ trời tuôn sa
Cái buồn khi quẩn quanh ta
Một mình nghe lặng dương tà bóng đêm
Trăng sầu khuya
Sương lãng tử ưu phiền
Giọt rơi lóng lánh con tim bổi hồi
Thôi đừng, gió lạnh sầu ơi
Hãy cùng thổn thức bên tôi ru tình
Trần ai chối bước điêu linh
Mồ sâu tặng giấc yên bình gối hoa
Có ai thấm giọt sương sa
Gieo trên lá thắm lệ ta gửi đời
MƯỜI THƯƠNG
Dệt thêu hoa gấm ngang lưng
Yêu ai vượt ngưỡng ngại ngừng rỗng không
Chờ xem con tạo xoay vòng
Sân vườn ai hé nụ hồng ngất say.
Thu về con én lạc bầy
Trước trăm ngàn hướng gió mây giăng lùa
Chân chim mất dấu xuân xưa
Còn đâu lối cũ đẩy đưa theo người.
Còn ai duyên dáng mỉm cười
Còn ai mắt đắm giữa trời sao sa
Còn ai thủ thỉ cùng ta
Còn ai bịn rịn chiều tà thâu đêm.
Trời như se lạnh lụy phiền
Lá rơi rơi nhẹ càng thêm bồi hồi
Mười thương vọng tiếng à… ơi…
Xa đưa điệu lý cho tôi lạc tình.
Chắp tay phó thác diệu linh
Mong sao hạnh phúc yên bình phồn hoa
Trầm mình đếm giọt châu sa
Tơ vương cành biếc ru ta thoát đời.
UYÊN ƯƠNG

Chùm mây nửa vạt ướt ngừng trên không
Mùa ngâu mưa trẩy quay vòng
Bếp than tí tách lửa hồng vui say
Lá vàng thu lại biện bày
Heo may cũng quá giang mây lạnh lùa
Con tu hú gọi tiếng xưa
Gởi theo chút nắng đong đưa trêu người
Thiêng liêng ẩn kín tận trời sao sa
Còn trăng than thở với ta
Nhuộm thăm thẳm vạt tung tà áo đêm
Gói trong cây lá muộn phiền
Lỡ mai nở trái truân chuyên sao hồi?
Ca dao vậy đó người ơi
Sầu thương thắt ruột vẫn tôi luyện tình
Niềm tin giờ đã hiển linh
Giọt nhành dương rót thơm bình tịnh hoa
Nghiêng về vô thỉ hà sa
Chảy dòng sinh diệt trong ta bao đời…
THAMTHYPHUONG