Quá khuya lặng hút khách đi đường Lối điệp đông về lạnh gió sương Rũ rượi bên hiên ngồi lẻ bóng Suy tư dưới nguyệt thức đêm trường Gụt đầu nghe tiếng tình than thở Ngước mặt buồn lòng cảnh nhớ thương Hoa Dại em đâu- nào có hiểu Yêu nhiều khắc khoải nỗi sầu vương
TRẮNG ĐÊM Gió bấc từng cơn thổi dập dồn Đông về lạnh buốt tự chiều hôn Cánh lan trước ngõ nằm rơi rãi Tiếng dế sau hè gọi héo hon Nhớ bạn buồn trăng thơ chẳng nghĩa Mơ duyên tựa cửa bóng không hồn Trắng đêm mắt mọng nhâm mờ ảo Thoi thóp con tim nhịp mỏi mòn. ANH TÂM
kiếp nông đồng án quá gieo neo lúa thất hai mùa vướng cảnh nghèo thiếu trước hụt sau lo khổ sở hết tiền sạch gạo đói cheo meo vợ chồng con cái luôn đồng dạ tình nghĩa gia đình mãi kết keo dải nắng dầm mưa vui vẻ sống xây đời giữ trí sáng trong veo
Có phải đông về khó ngủ hơn Canh khuya tỉnh lặng mắt chờn vờn Ánh trăng bàng bạc soi ô cửa Ngọn gió lạnh lùng thổi những cơn Guốc gọi tàn đêm từng tiếng lẻ Nghe lòng tủi phận gối chăn đơn Mênh mông trống trải nào sâu lắng Có phải đông về khó ngủ hơn.
Lênh đênh xuôi ngược bến thương hồ Mưa nắng sớm chiều sóng nhấp nhô Vài chục xoài dừa mua giá sỉ Mấy ngàn tiền lẻ đổi công thồ Thân đau nhức mỏi còn làm dán Sức mệt uống ăn hết nuốt vô Nước mắt mồ hôi ra biển cả Một đời cơ cực phải cơ đồ.
Yêu nhau phải chịu đợi chờ nhau? Chớ để lời yêu hóa nguyện cầu Lời chửa đẹp lời… đà đẹp ý Thơ chưa tròn vận cũng tròn câu Ngắn dài tình vẫn là mật ngọt Rộng hẹp biển đời vẫn khổ đau Ai biết ngày mai còn được mất Ai thương ai nhớ mãi lo sầu.
Yêu nhau phải chịu đợi chờ nhau? Chớ để lời yêu hóa nguyện cầu Lời chửa đẹp lời… đà đẹp ý Thơ chưa tròn vận cũng tròn câu Ngắn dài tình vẫn là mật ngọt Rộng hẹp biển đời vẫn khổ đau Ai biết ngày mai còn được mất Ai thương ai nhớ mãi lo sầu.
Hoa dại
MỘNG ƯỚC
Mộng ước cùng nàng ở cạnh nhau Từng đêm ngắm nguyệt chấp tay cầu Tình duyên họp cẩn vui tròn nghĩa Long Phụng sum vầy hỷ vẹn câu Bóng tựa vai kề lòng hết nhớ Thơ hòa rượu nhấp kiếp không đau Bốn mùa mật ngọt niềm ân ái Phó mặc trần gian một biển sầu.
ANH TÂM
Sống mãi
Yêu nhau nên mới phải chờ nhau. Mong được bền lâu cố nguyện cầu. Sóng nước đưa thuyền rời tách bến. Mây mờ khuất bóng cánh chim câu. Tình yêu trộn lẫn mơ và thực. Hạnh phúc chan hòa với khổ đau. Nếu lỡ mai này về cát bụi, Vần thơ sống mãi chớ u sầu.
Yêu nhau phải chịu đợi chờ nhau? Chớ để lời yêu hóa nguyện cầu Lời chửa đẹp lời… đà đẹp Ý Thơ chưa tròn vận cũng tròn câu Ngắn dài tình vẫn là mật ngọt Rộng hẹp biển đời vẫn khổ đau Ai biết ngày mai còn được mất Ai thương ai nhớ mãi lo sầu.
Hoa dại
MỘNG ƯỚC
Mộng ước cùng nàng ở cạnh nhau Từng đêm ngắm nguyệt chấp tay cầu Tình duyên họp cẩn vui tròn nghĩa Long Phụng sum vầy hỷ vẹn câu Bóng tựa vai kề lòng hết nhớ Thơ hòa rượu nhấp kiếp không đau Bốn mùa mật ngọt niềm ân ái Phó mặc trần gian một biển sầu.
ANH TÂM
Sống mãi
Yêu nhau nên mới phải chờ nhau. Mong được bền lâu cố nguyện cầu. Sóng nước đưa thuyền rời tách bến. Mây mờ khuất bóng cánh chim câu. Tình yêu trộn lẫn mơ và thực. Hạnh phúc chan hòa với khổ đau. Nếu lỡ mai này về cát bụi, Vần thơ sống mãi chớ u sầu.
Hoa dại
YÊU LÀ TẤT CẢ
Trót yêu tha thiết hãy tìm nhau Biển rộng sông sâu cũng bất cầu Sẻ sóng bờ nam đôi cánh nhạn Vờn sương ải bắc cập bồ câu Tình yêu khỏa lấp bao niềm khổ Hạnh phúc vượt qua những nỗi đau Đời bể dâu đời là cát bụi Có nhau ta sẻ hết u sầu.
ĐÓN NĂM MỚI Chiều nay xé lịch Ngọ hết tờ Năm cũ qua rồi vọng ước mơ Lá liễu sau vườn ươm hé nhánh Đông đi giữa dạ nhạt sương mờ Hoa Mai trước ngỏ đơm tươi búp Xuân đến trong lòng thắm nắng tơ Xóa bỏ ưu phiền vào dĩ vãng Vui cùng thi hữu dệt vần thơ.
.
Thơ Tandat 2008 ĐÓN NĂM MỚI Chiều nay lịch cuối hết buông tờ Cảnh vật không gian ấm ước mơ Lá mới vườn sau đơm tốt nhánh Hoa tàn sân trước nhạt sương mờ Ngày xuân rủng rỉnh chờ mai búp Cận tết la đà lượt trái tơ Tiển biệt phiền hà cho quá vãng Trang hoàng đón tết thật nên thơ. thẩmthyphượng
ĐÓN XUÂN Hậu Giang ngày Tết rực vàng mai Đón khách du xuân kẻo phí hoài Cảnh đã thay nhanh đường ngõ mới Người đang dọn vội cổng sân vui Mừng anh viễn xứ thành công bước Chúc chị xông nhà rước lộc khai Mâm quả tươi hồng, trà bánh ngọt Tân niên mỹ mãn sự hòa hài thẩmthyphượng
Chán bậu làm ngơ… Cứ để xem! Có cha hàng xóm đứng thòm thèm Chê cơm thích phở gân vàng rụm Ngán cá ham gà móng đỏ lem Mốt nọ chia tay đừng đến vọng Ngày kia tiễn biệt chớ kỳ kèm Rồi đây hối hận e rằng muộn Tỉnh mộng quay về lại mất em.
Chán bậu làm ngơ… Cứ để xem! Có cha hàng xóm đứng thòm thèm Chê cơm thích phở gân vàng rụm Ngán cá ham gà móng đỏ lem Mốt nọ chia tay đừng đến vọng Ngày kia tiễn biệt chớ kỳ kèm Rồi đây hối hận e rằng muộn Tỉnh mộng quay về lại mất em.
hai au
*
QỦA HÀNG XÓM Qủa hàng xóm lộ mãi rình xem
Mà chủ ngồi canh nhỏ dãi thèm Tưởng đấy bòng to cây héo rụm Ngờ đâu múi chột vỏ dầy lem Nhanh mồm mút đại vì ông hét
Lẹ cẳng chuồn ngay bởi vợ kèm Lảng vảng quanh làng đêm tối muộn Quay về món cũ chỉ mình em. hoanghoon
Thu về thức trắng mãnh trăng xưa Nụ thắm tình thơ ngỡ mới vừa Gió trải hương yêu nơi phố vắng Sao cài cúc mộng giữa đêm thưa Rồi đau pháo nổ nhân duyên vỡ Để nhớ em đi vết tích chừa Rớm lệ bao mùa trên lá úa Thu về thức trắng mãnh trăng xưa.
NGHÈO NHƯNG KHÔNG KHÓ Từ nay chữ khó giữa dương trần Vẫn ước hai mình dạo phím vân Hết gạo ăn lưng nhiều lắm bận Khô tiền cạn túi mấy đồng lần Nhìn con thiếu kém hồn thêm ngẩn Thấy vợ eo sèo mộng rũ ngân Thiên chức chia nhau san sẻ phận Tinh thần hạnh phúc vẫn đang cần! thẩmthyphượng Hoạ NGHÈO NHƯNG CHẲNG THIẾU Đôi ta gặp gỡ giữa dương trần Cớ nghĩ đời người tợ áng vân Tóc điểm thành công cười mấy bận Trán nhăn thất bại khóc bao lần Kề vai sát cánh cùng nhau vượt Hạnh phúc gia đình tiếng nhạc ngân Tiền bạc nghèo nhưng tình chẳng thiếu Bên nhau chồng vợ nghĩa ân cần. Huỳnh anh tâm
.
MỘNG BÌNH AN *Cú trung đối Gác kiếm về nương giủ bụi trần Mơ màng thả mộng đỉnh ngàn vân Đường trơn bước trượt đà bao kiếp * Chén đắng ly cay chuốc mấy lần? * Khoắc khoải thương đời, tim loạn nhịp An nhàn mến khách, óc trầm ngân Tư duy đạt lý buông sân hận Thiện thảo, bình yên thế giới cần!