
Khổ lắm thân tôi chỉ muốn già,
Xa rời ong bướm với trăng hoa.
Râu ria trụi lủi chưa thèm mọc
Tóc cứ le hoe chẳng trắng ra
Vái lạy cho mau quên phở chợ
Van xin sớm được nhớ cơm nhà
Nào ngờ nghiệp chướng đeo mang mãi
Áo tắm chân dài chả chịu tha.
Nhật Minh
HƠI CHƯỚNG
Này ông lắm của mấy khi gìa
Rủng rỉnh đêm về ngả bến hoa
Mấy cọng râu còm cong chổng ngược
Vài hàng cỏ dại thẳng chìa ra
Nếu mà bán được bày quanh chợ
Chẳng lẽ cào vô giấu ở nhà
Đỏng đảnh mây mù như rẻ quạt
Gío lùa kẽ hở kiếm tình xa.
hoanghoon
Dễ gì tha !..
Nhìn anh trán trợt chứ đâu già
Vẫn thích thòm thèm bướm với hoa
Tóc cứ lưa thưa đâu chịu mọc
Râu thì nhẵn nhụi chẳng thò ra
Quanh năm thả mộng cho thơ phú
Suốt tháng mơ màng với nhạc ca
Các chị, cô nào còn ở giá
Dễ gì khoản ấy bác buông tha.
Nhật Minh
KHỎE SỨC
Trán trợt cằn khô hỏi đã già
So đồi trọc lốc rũ ngàn hoa
Vài khe suối ngọc mầm không mọc
Mấy gốc khoai mì rễ chẳng ra
Ngó lại nhà trên còn múi bưởi
Nhìn qua bếp dưới sẵn đầu gà
Chung vào nấu đại, vài ly rượu
Khỏe sức đi cày bở ruộng xa.
hoanghoon