Thác Cam Ly tháng ngày phơi bông trắng Ngàn thông reo giữa thung lũng đợi tình Soi bóng nước tìm dáng thơ lãng mạn Động gương hồ Than Thở buổi bình minh
Du khách đi quên dừng chân phiêu lãng Tháng hạ về gió núi nát thầm trao Bao thắng cảnh mờ xao trong giấc mộng Đưa thi nhân đến vãn xứ hoa đào
Mãi ước mơ cùng em lên phố núi Rẽ đường mây thả mắt dạo đầu non Tắm sương mù cho phai đời cát bụi Đường quanh co in đậm dấu chân tròn.
Trời mùa đông không có nắng xôn xao Chỉ mong manh một vài tia gợi cảm Buồn hóa thạch - gió về thêm ảm đạm Trái sầu rơi từng mảnh vỡ ngổn ngang
Vườn nhà ai còn sót đóa cúc vàng Như đốm lửa giữa đông đầy đốt lạnh Cháy tận âm u - sao trời lấp lánh Ánh tình này mãi mãi sáng bên em Sân khấu đời dẫu đổi trắng thay đen Trái tim yêu vẫn một màu sắc đỏ
Nét mi ngoan không còn gì bỡ ngỡ Khóc đi em... Vì trọn một chữ tình Cười lên em cho màu má thêm xinh Cho nhau biết tình mùa đông không tan vỡ.
Trời nhớ đất lệ buồn rơi thánh thót Tháng Chạp còn ướt đẫm cảnh sầu dâng Gợi nhớ tình - tình lội giữa bâng khuâng Đếm bước ngày đi chưa mòn gót lạnh
Trời tháng Chạp thương đài hoa khép mộng Nói chuyện tình bằng hơi thở thiên nhiên Nghe trong tim như đã có lời nguyền “Dấu xưa” ơi...! Nhớ xuôi miền “Gió khát”
Trời tháng Chạp dùng dằng chưa muốn bước... Thả ngậm ngùi trên những lá thư xanh Đan trong mắt từng hạt tuyết long lanh Xuân chưa đến thuyền hoa chưa cập bến
...Từ ngàn năm về trước Đến muôn thuở sau này... Trăng vẫn là trăng Cái đẹp của trăng tròn cũng như trăng khuyết Một vẻ đẹp không thời trang, không kiêu sa Hồn hậu như chân cò bước bước trên dồng lạnh đêm đêm Dịu dàng như cánh vạc chập chờn trong màn sương trắng Long lanh như đôi mắt em đang tuổi dậy thì Như ánh dĩ vãng thôi miên
Trăng...! Ta mãi mãi yêu trăng nhưng không thể dìu trăng bước.
Gió thổi nhẹ nhàng, thuyền mây phiêu lãng Giữa thu vàng giọt nắng rụng phân vân Đi bên nhau sao cứ mãi ngại ngần Lòng cứ hỏi tình yêu hay tình bạn
Có những lúc nghe tâm hồn rối loạn Chơi với buồn mà chẳng biết buồn chi Đứng trước em mà chẳng biết nói gì Chỉ đắm đuối ghi hình trong ánh mắt
Tinh khiết lắm như đài sen thơm sắc Như đêm rằm vầng nguyệt quế lung linh Chơm chớm u hoài ngan ngát hương trinh Dấu yêu ơi...! nếu được yêu em anh sẽ hôn bằng gió khát.
Em mặc váy có in hình lá nho Đi giữa làn thu như lá ngô đồng xao xuyến Màu trời son phấn nắng lụa reo bông Sương hoa trên phiếm môi hồng Thơm tròn một đóa nguyệt lồng lá thu
Gió nặng lời, sương càng nặng hạt Người nặng tình ôm lạnh đứng chờ ai Nói gì đi - sao em cứ khóc hoài...! Thấm vào anh một nỗi buồn duy nhất
Anh sẵn sàng nối lại điều em mất Bờ vai gầy em hãy tựa vào đây Và từ đây cho đến cả sau này Trên sân khấu em vẫn là ca sỹ
Hát anh nghe những bài tình chung thủy Vui lòng người - gợi cảm những đường xuân Nốt nhạc xanh mãi tiếp xúc hồn anh Không quạnh quẽ sau bức màn phố vắng.