“Tuổi trẻ trôi đi, tình yêu cạn dần, tình bạn chóng qua. Duy chỉ có tình thương của MẸ là trường tồn”
Chia
Mạch lòng nay đã cạn rồi Thành son dáng khói một thời bên em Đêm về nắng rọi thâu đêm Bây chừ giọt nắng ướt thềm nhà ai
Khép mi chia nụ hôn dài Còn ai “đắng” chữ với người “cay” thơ Cam đành chia cả ước mơ Nửa vành đơn chiếc ngẩn ngơ qua cầu Xoa tay phủi hạt lệ sầu Trăng tàn sương rụng lạnh màu chia hai
Hương quỳnh kết nhụy trong tay Hồn bay biền biệt còn đây sắc tàn
“Tuổi trẻ trôi đi, tình yêu cạn dần, tình bạn chóng qua. Duy chỉ có tình thương của MẸ là trường tồn”
Giã từ bến đục
Nghe bến Đục - thấy nước trong Ngược dòng suối Yến ruổi rong tâm hồn
Miền xa thế sự trên nguồn Tìm lên đỉnh biếc thăm vườn vô ưu Bốn mùa sương khói đan thêu Quanh năm bông trái ngọt đều bàn tay Hồi chuông ngân với tháng ngày Công phu tiếng mõ... lời này của đêm Suối reo chim hót gió chuyền Cảm lòng nhạc khúc ru miền phố Hương
Bóng sẩm chiều tan Thời gian chuyển dịch Thay mùa đổi tiết Tháng ngày vỗ cánh bay biền biệt Em lên đỉnh biếc... anh nhắn vài câu
Anh rời bến đục từ lâu Rêu xanh còn dấu trên lầu phù vân
“Tuổi trẻ trôi đi, tình yêu cạn dần, tình bạn chóng qua. Duy chỉ có tình thương của MẸ là trường tồn”
Mỹ sơn
Đền đài vỏ đất nhụy hoa Hoang vu cổ mộ bia ngà chỗ mô Tìm hoài chẳng thấy khăn sô Hồn dâu biển gọi hoang sơ núi rừng
Chiều tàn tháp cổ rưng rưng Sương bay đỉnh núi “linh lung” sắc Chàm “Nhiễu điều” phủ kín tháng năm Mỹ nhân vũ điệu thế nhân xao hồn Dáng Kiều khép hở dấu son Rêu phong tô điểm - núi non xanh Chàm