
Thơ tuyển chọn
NGHE NHỮNG TÀN PHAI
Trăm năm xưa đã nhạt nhòa
Trắng tinh lòng giấy, xót xa bút buồn
Ừ thôi, ta trở về nguồn
Dòng đời phiêu bạt, trăng buông nỗi sầu
Trách người ? Ta trách gì đâu ?
Chỉ là nước chảy qua cầu mà thôi
Gió mây hờ hững dần trôi
Qua đầu con sóng mặc tôi chạnh lòng
Tàn phai mất một nụ hồng
Và mai... ngày tháng chất chồng nỗi đau
Biệt tình, lạnh mắt chia nhau
Rã rời huyền sử để sau lắng chìm
Máu ơi, hãy trở về tim ...
Người ơi, xin chớ quay tìm lại chi ...
Đã là ngậm tiếng từ ly
Chữ yêu... giờ cũng sầu bi mất rồi...
Thụy Du
Submitted by Võ Nhân Sơn on Fri, 06/20/2014 - 15:36